⚡ Gái Làm Tiền Đồ Sơn
Đồ đệ là gian thần làm sao bây giờTác giả: Quy Hạc Viễn SơnTag danh sách: Original Novel, BL, trường thiên, xong xuôi, cổ đại, chủ công thị giác, …
Lấy mẹ ra làm lá chắn nhục quá Anh phải bỏ e vì sự nghiệp tiền đồ của anh, nhưng anh không nói rõ sự nghiệp đó có tâm hồn to tròn và nhiều tiền nhiều quyền hơn e :D The Balladeer Cấp 5. BunsRealkua chuẩn Anh vì e mà bỏ giang sơn, e bỏ anh vì thích giang sơn. Trả lời
36-38 Lâm Hoành, Sơn Trà, Đà Nẵng Bãi Biển Mỹ Khê Bản đồ. Ăn sáng miễn phí Wifi miễn phí Hồ bơi Dịch vụ hội họp. Ưu đãi giá tốt Từ 525k/ khách Top bán chạy Gần biển. Miễn phí đón tiễn sân bay Đang mở bán. 9.2.
Có lẽ cô cô ta không ngờ rằng tiền đồ của cháu gái cô lại xui xẻo như thế, bị người cao quý nhất thiên hạ túm về trong chăn của mình. Còn bị làm cho nửa điên chưa chết.
Từ khi ươm hạt đến khi hái quả cây mơ phải qua thời gian chăm sóc làm cỏ năm sáu năm. Mơ ra hoa kết trái vào mùa đông, quả chín vào mùa xuân. Mơ Chùa Hương có nhiều loại: Mơ đào như quả đào nhỏ, mơ nứa quả tròn, mơ bồ hóng quả có vệt đen, mơ chấm son quả có vệt
Các bố mẹ đang muốn tìm tên con trai hay, ý nghĩa, hợp phong thủy và mang lại nhiều may mắn thịnh vượng cho tiểu bảo bối của mình thì hay tham khảo 300+ cái tên con trai hay nhất 2023 dưới đây nhé. Có quá nhiều việc phải làm khi chuẩn bị cho sự chào đời của tiểu bảo bối của gia đình, và việc tìm ra một cái
Em tôi đang là kiến trúc sư, giàu có, tiền đồ tươi sáng. Gia đình tôi gia giáo, đàng hoàng, cũng giàu có tiếng. Bên cạnh em gái tôi có nhiều người đàn ông thành đạt theo đuổi, thế mà con bé lại nhất quyết chỉ yêu gã đàn ông bụi bặm kia.
Mua 1 căn nhà được cấp giấy chứng nhận hơn 80 bất động sản liền kề. Chi 594.481 USD (khoảng 14 tỉ đồng) để mua một bất động sản tại Sparks (bang Nevada), nữ chủ nhà nhận được giấy chủ quyền của hàng chục căn nhà khác, được định giá lên đến 50 triệu USD. 16/08
💥 [Tuyển Dụng] BĐS ĐẠI PHÁT tuyển 50 Sale BĐS đi làm ngay tại Nguyễn Trãi - Thanh Xuân - Hà Nội ⚜️ ⚜️ 🍀 Bạn là một người khao khát và dám nghĩ, dám làm 🍀 Bạn yêu thích kinh doanh, đặc biệt là ngành bất động sản. 🍀 Bạn đang đau đầu vì không có nhiều nguồn hàng để bán ?
hJesqk. Lựa “hàng” Đồ Sơn những ngày cuối tuần vẫn giữ nhịp nhộn nhịp của một nơi vốn ghi danh vào thời gian với cái tên “phố đèn đỏ”. “Xịch”, chiếc xe ô tô của một “dân chơi” mang biển số ở một tỉnh không phải xứ Hoa phượng đỏ đỗ ngay gần chỗ tôi ngồi. Rồi tốp có, đơn lẻ có… những “cánh mày râu” bước ra khỏi xe. Nhìn những biển số xe ghi dấu hiệu tỉnh thành của họ, chẳng biển số nào trùng biển số nào. Mà phần nhiều là ô tô. Sự “phong phú” tới ngỡ ngàng. Họ ung dung bước vào nhà nghỉ mà chẳng cần “hướng dẫn viên” là đội ngũ “trai vẫy” vẫn đang hoạt động hết công suất, trải đều từ ngoài vào trong nhà nghỉ. Trong tích tắc, họ đã có mặt ở hàng ghế chờ trên tầng hai. Ai vừa ngồi xuống cũng đều ra tín hiệu cho đội phục vụ điều “hàng” tới. Gom đủ số khách cho một lượt tuyển chọn, 8 cô gái trẻ trung được điều tới. Cô nào cũng có mã số riêng của mình. Các cô bước lên tầng hai, nơi “khách” của mình đang ngồi đợi với những sự háo hức. Các "chân dài" được đưa lên tầng hai để bắt đầu công cuộc "lựa hàng" của các "đấng mày râu". “Em này được không anh?”, một thanh niên nhanh nhảu. Các cô gái chỉ biết đứng im lặng và mỉm cười với mong muốn sẽ lọt vào “mắt xanh” của một đại gia nào đó. Không ưng em này, một em khác lại được “điều” vào thay thế và em đó lại “làm hàng” trước mặt người đàn ông khác cho tới khi cuộc vui “ngã giá”. Không quá khắt khe trong khâu tuyển chọn nên các cặp đôi nhanh chóng được hình thành cao – thấp, già – trẻ… đều có. Rồi từng cặp đôi nhanh chóng mất hút phía sau các cánh cửa phòng nghỉ. Những chuyến “tàu nhanh” diễn ra chỉ khoảng chưa đầy 30 phút. Các cô gái bước ra khỏi phòng nghỉ, nét mặt lạnh lùng khác với nụ cười “chiều khách” như lúc bước vào. Với họ, đây là công việc thường ngày rồi nên chẳng có gì phải vấn vương. Vì họ còn phải làm cho đủ chỉ tiêu chứ không phải một ngày chỉ có vài ba khách như thế là xong. Rồi lần lượt từng người đàn ông cũng bước ra khỏi phòng. Người thì lắc đầu thất vọng kêu “Nhạt toẹt”, người thì hớn hở khen hay. Bên ngoài, những chiếc xe của đủ mọi thành phần đến từ các tỉnh thành vẫn táp vào nhà nghỉ Người thuê phòng để đi du lịch cùng người thân có, người tới “chơi” cũng có. Và các cuộc tuyển chọn sẽ vẫn diễn ra như thế trong suốt một ngày. Mã “hàng” Ngạc nhiên khi một cụ bà tóc đã bạc, nhưng vẫn kiêm chân kế toán sổ sách tính tiền cho "nhân viên" Trong lúc mải theo dõi diễn biến buổi tuyển “hàng” của các đấng mày râu, tôi bị hút bởi một hình ảnh khác thực sự ấn tượng và xưa nay hiếm thấy. Một bà lão “tóc bạc da mồi” ước chừng hơn 70 tuổi xông xáo bước vào nhà nghỉ để làm công việc kế toán, thanh toán tiền cho 8 cô gái kia. Giọng bà sang sảng, mọi thao tác thì nhanh nhẹn như thanh niên. Cuốn sổ gáy xoắn trên tay bà đã sờn mép, chắc bởi được mở ra đóng vào nhiều. Trên đó là những dòng chữ nguệch ngoạc ghi họ tên các cô gái, cô nào cũng có mã “hàng”. Thấy cô gái bước từ tầng hai xuống và ra tín hiệu đã hoàn thành công việc, bà bắt đầu cất lên chất giọng vừa sang sảng lại vừa như kiểu xin – cho của mình. “Mày ở nhà nào thế mày? Nhanh nhanh chân lên, tao còn phải đi chùa”, bà nhíu lông mày tỏ vẻ sốt ruột trong khi tay vẫn đang đếm tiền. 833, sau khi đọc đúng mã số, cô gái gương mặt non choẹt nhưng được trát một lớp phấn khá dầy, nhận 120 nghìn tiền thù lao cho gần nửa tiếng của một ca làm việc. Cô bước đi, gương mặt vẫn lạnh tanh. Sau mỗi ca làm việc chỉn chu, các cô gái được nhận 120 nghìn tiền thù lao để mang về cắt cho chủ xới 60 nghìn. Theo tìm hiểu, khách đến sau một ca “làm việc” sẽ phải trả 200 nghìn, các cô gái được cầm 120 nghìn tiền “lộ phí”, nhà nghỉ được 80 nghìn. Nếu mối ấy qua xe ôm, taxi thì nhà nghỉ cắt cho họ 30 nghìn để tăng cường đội ngũ “cộng tác viên”. Nhưng trong số 120 nghìn các cô gái cầm trong tay lại phải chia về cho chủ xới 60 nghìn. Bà lão không nhìn theo họ mà chỉ chăm chăm xấp tiền trong tay cũng như cuốn sổ. Còn 7 cô nữa mà lại sắp tới giờ đi chùa, bà càng sốt ruột hơn và lẩm bẩm chửi thề. Sau khi đưa tiền cho cô gái thứ hai, vì không chờ được, bà lão bàn giao lại cuốn sổ cho một thanh niên khác, còn mình thì đi chùa lễ Phật. Chỉ ít phút sau các cô gái khác cũng dần xuất hiện rồi bước xuống từ tầng hai. Ai trong số họ cũng được nhận mức thù lao đã được ấn định trước sau khi đọc đúng mã “hàng”. Mọi hoạt động cứ diễn ra công khai như thế trong nhà nghỉ. Khách vẫn đi ra đi vào, họ đánh mắt về phía đó nhưng rồi lại vội quay đi ngay. Bởi lẽ, những hoạt động ấy ở giữa “phố đèn đỏ” này là chuyện không phải hiếm. Đi vào ngày nào, đi tới nhà nghỉ nào hầu như họ cũng bắt gặp. Và khi đêm về, các cô gái trẻ ăn mặc rực rỡ lại chạy sô từ nhà nghỉ này sang nhà nghỉ khác. Còn nữa
Để giữ thương hiệu, từ khâu quản lý phục vụ của các nhà "đầu tư" chủ chứa, tới các "chim bói cá" gái mại dâm đều được các nhà chứa "tập huấn", nâng tầm "chuyên nghiệp hóa" chặt chẽ, tinh vi tới khó lường... "Khoán"... theo ngày! Nếu đem "dịch vụ tươi mát" ở các phố biển ra để mà so sánh như Sầm Sơn, Cửa Lò, Hải Thịnh, Quất Lâm... thì Đồ Sơn đứng tốp đầu, thuộc hàng siêu cao thủ, lừng danh với 2 chữ C casino và cave. Nói về gái gọi ở đây, từ khách du lịch đến dân chơi "đá gà đá vịt" đều phải gật gù mà thừa nhận rằng Nhan sắc, hình thể đẹp cộng với lòng "yêu nghề” đã tạo cho các em có một sức hút ghê gớm với khách làng chơi. Các em được gọi theo tên thời thượng là gái mại dâm... "công nghệ số". Chẳng ai lạ C, từ lâu Đồ Sơn đã nổi tiếng với 3 "khu đèn đỏ" lúc nào cũng có tới cả vài trăm gái gọi trẻ đẹp, giá rẻ sẵn sàng phục vụ. Không ít người đã quả quyết, mại dâm ở Đồ Sơn công khai tới mức trở thành một "ngành công nghiệp", từ khâu quản lý tới phục vụ đã nâng lên tầm "chuyên nghiệp hóa". Tư duy các nhà "đầu tư" chủ chứa cho rằng, dịch vụ tốt tươi này buộc phải tồn tại ở địa danh này - "không thể khác được"- H. gã chủ chứa có máu mặt ở khu 2 quả quyết. Sau hồi "chém gió", bất ngờ H. đặt câu hỏi "Nếu không có "cái ấy", ông, khách du lịch... còn ai nữa muốn đến Đồ Sơn chỉ để tắm "ao biển" đục ngầu hay không? " rồi gã cười nham nhở. Chân đã từng bước tới và mắt đã mười mươi nhìn rõ, ở Đồ Sơn, dường như nạn mại dâm không còn che giấu... Chả vậy ngồi ở quán nước vỉa hè, nghe mấy gái gọi miệng oang oang kể đủ ngón "tiểu xảo" quanh chuyện giường chiếu, son phấn,... Trao đổi về "công việc" ấy, các em thường dùng ngôn từ như là một nghề nghiệp bình thường đã được xã hội thừa nhận từ lâu. Kiểu như "đi làm", "xong khoán chưa"... Tôi tới một nhà nghỉ ở khu 2, hơn chục gái gọi đứng sát nhau lố nhố, ăn mặc kiểu "có cũng như không", nhưng nom toàn là "các chị hết đát" mặt trát phấn son xanh đỏ như... "chim bói cá" ở các thành phố dạt về tìm "tép riu", đắt rẻ đi tuốt tuột. Tôi đưa tiền trả xe ôm sau khi "bo" thêm 50 ngàn, định bụng tìm một chỗ bình yên sát biển, nhưng dưới ánh đèn mờ đỏ quạch, có cả chục cô đang đứng "mời hàng" để khách chọn lựa. Dù đã ngồi ở góc tối khuất, một cô vẫn nhìn thấy tôi. Tiến về phía tôi, miệng nói như mê sảng "mở hàng em cái", nói xong em tung mông ngồi thỏm vào lòng, tranh thủ tình tứ "mắt chơm chớp" đầy quyến rũ làm "hớp hồn" khách. Sau màn tiếp thị "khủng bố" không làm "xiêu lòng" vị khách là tôi, em lanh lợi chuyển "chiêu" tình cảm. Em bảo tên Hiền, mới 19 tuổi nhưng đã có thâm niên "2 năm trong nghề", quê tận Phú Thọ. "Trước em đi làm ở Hà Nội, khu Cầu Diễn, nhưng ở đấy làm ăn khó khăn quá nên dạt về đây. Ở đây mỗi lần đi khách được ít tiền, nhưng mùa du lịch đông khách lắm nên cũng kiếm được kha khá. Cuộc đời cứ trôi dạt ra đến tận bãi biển thế này, người ta gọi bọn em là "ghẹ” kể cũng đúng” - cô ả thỏ thẻ. Trong vô số câu chuyện “mỏ đỏ” kể về nghề, ngoài tính chất chuyên nghiệp của công việc đang làm, thì các chủ chứa ở đây quản lý khá chặt chẽ và tinh vi. Theo đó, tất cả các gái mại dâm ở đây được chủ chứa "giao khoán" 20 khách /ngày với mức ăn chia là "cưa đôi", nếu vượt "năng suất" thì số tiền đi khách, em sẽ được hưởng trọn. Xưa chỉ nghe thấy từ "khoán" dành cho người lao động, nay các chủ chứa ra cả "mức khoán" cho gái mại dâm, điều mà không ai có thể tưởng tượng được. Kể tới đây, em kéo tuột tôi đứng dậy bảo, "anh vào giúp em đủ khoán..."! Có cả "bảng lương"! Anh Quang - chủ một nhà nghỉ tại khu 3 cho biết, gái mại dâm ở đây được thu gom và quản lý rất chuyên nghiệp, có cả sổ chấm công, kê bảng lương cho nhân viên đàng hoàng. Các em muốn sống ở "miền đất hứa" này phải trẻ, đẹp, chiều khách và đặc biệt phải rất... yêu nghề. Theo anh Quang thì ở đây có khoảng 1/3 gái mại dâm được thuyên chuyển, mua bán từ nơi khác về, 1/3 là các cô gái tự tìm đến làm việc. Phần còn lại được gọi là của quý, tức là con nhà lành. Mỗi nhà hàng lớn thường có nhiều vệ tinh đi săn lùng con gái ở cổng các xí nghiệp, cơ quan nhiều lao động nữ. Trong vai những tay công tử đẹp mã, giàu sang, bọn này lân la tại các tiệm may, quán gội đầu, chụp ảnh gần đó rồi làm quen, rủ đi chơi, hát karaoke. Khi con mồi đã cắn câu, bọn chúng bắt đầu đưa họ đi chơi Đồ Sơn ăn chơi, hát hò thỏa sức rồi giữa chừng kiếm cớ ra ngoài. Mấy tiếng sau, chủ quán vào cùng một số tay anh chị đòi tiền với con số khoảng vài triệu đồng. Thế là mỗi cô bị đẩy vào một phòng và bị dọa nạt uy hiếp... Loại hàng theo kiểu này các chủ nhà nghỉ có thể khai thác khắp nơi với đội ngũ "cộng tác viên" hùng hậu. "Thủ tục" để trở thành một "nhà đầu tư" ở "khu công nghiệp không khói" này vô cùng đơn giản", đa số các em đến Đồ Sơn đều tự nguyện, không bị ai ép buộc, vì vậy chẳng mấy em hận đời, hận tình hay bị bán mua mà đơn giản chỉ coi đây là một cách dễ kiếm tiền. Công an thị xã Đồ Sơn cho biết, qua một số lần bắt quả tang các nhà nghỉ hoạt động mại dâm đều thu được những cuốn sổ ghi chép của chủ chứa. Tên người bán dâm được viết tắt, kẻ ô, chấm công theo ký hiệu cho mỗi lần đi khách. Theo anh Quang giải thích rằng, ký hiệu "n" là tàu nhanh, "c" là chậm qua đêm, sau mỗi ký hiệu đó là tên viết tắt của các nhà hàng mà gái mại dâm trú ngụ. Ghi sổ chấm công cũng là một thủ đoạn để khống chế gái mại dâm. Các cô không được lấy tiền đi khách ngay vì chủ sẽ chấm công và cuối tháng mới được trả tiền. Mỗi lần đi khách, một cô được 100- 150 ngàn đồng, còn lại là "nhà đầu tư" hưởng. Người nào khi có việc như ốm đau, về quê mới được trả ít một. Làm như vậy, không ai dám vứt bỏ công lao của mình mà bỏ trốn. Các nhà hàng ở đây, có nhiều nơi không có phòng riêng kín đáo vì theo chủ chứa thì làm như vậy sẽ "vướng mắt" công an. Có nhà xây hầm dưới đất để cất giấu tiếp viên. Gái mại dâm được trang bị một chiếc vòng đeo cổ mặt nhựa điều khiển từ xa, khi vòng phát sáng một nhịp là đã hết giờ, ba nhịp là "có động". Để giữ gìn "thương hiệu", sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho thêm tiền. Các cơ sở lưu trú tư nhân hầu như đều có nhân viên và thực hiện việc luân chuyển, trao đổi một cách nhuần nhuyễn. Không tranh giành, không chặt chém, lừa gạt... Quả như người ta nói "không đi không biết Đồ Sơn" và Đồ Sơn mà tôi biết trong bài viết này là sự buông lỏng quản lý của các nhà chức trách địa phương, hay là không biết để tệ nạn mại dâm ở đây công khai tới mức trở thành một "ngành công nghiệp"!.
Đồ Sơn Hải Phòng không chỉ nổi tiếng với khách du lịch trong nước mà còn được nhiều người nước ngoài truyền tai nhau. Nơi đây được giới ăn chơi xưng tụng là “thiên đường sung sướng”. Đồ Sơn Hải Phòng không chỉ nổi tiếng với khách du lịch trong nước mà còn được nhiều người nước ngoài truyền tai nhau. Nơi đây được giới ăn chơi xưng tụng là “thiên đường sung sướng”. 'Sống chung' với mại dâm Tủi phận 'bướm đêm' Hà Nội Bắt ổ mại dâm ở quán cắt tóc , phạt khách mua dâm VNĐ Ba công an ập đến, "làm tiền"... gái mại dâm Nhật Bản Phát hiện ổ mại dâm dành cho… cụ ông Bắt đầu đoạn đường vào khu 1 đến khu 3 Đồ Sơn, cánh xe ôm và nhân viên nhà nghỉ nhiệt tình mời chào thư giãn. Tấp nập, sầm uất nhất là 2 khu “đèn đỏ” tại TĐ 29… khu 1 và Bộ X… khu 2 với hệ thống gần 100 khách sạn, nhà nghỉ, đạt tiêu chuẩn 2-3 sao. Một góc phố "đèn đỏ" Đồ Sơn. Taxi vừa dừng bánh tại nhà nghỉ AG, khu 2 Bộ X…, lập tức nhân viên nhà nghỉ sốt sắng chạy đến mở cửa xe rước các “thượng đế” lên tầng 2. Thoáng chốc, từng tốp 3-4 cô gái được xe ôm đưa đến để các “thượng đế” lựa chọn. Khi khách đã yên vị trong phòng riêng, một nam nhân viên chạy xuống dúi vào tay tài xế taxi đồng và nói “Đây là tiền hoa hồng. Tài xế taxi nào mà chả vậy, cứ đưa được khách đến nhà nghỉ thư giãn là đếm đầu người ăn tiền, một khách là đồng. Đây là quy định ở tất cả nhà nghỉ”. Theo Hải 40 tuổi, người địa phương, từng có kinh nghiệm trên 20 năm trong nghề chăn dắt gái, nguồn “hàng” chủ yếu từ các tỉnh Tây Bắc, Thanh Hóa, Thái Bình, Nam Định, Phú Thọ và cả miền Nam. “Không có chuyện lừa, bắt bọn nó gái mại dâm đâu, tự nguyện hết cả đấy. Hầu hết là dân nghèo, muốn có thu nhập cao, kiếm tiền nuôi gia đình”. Hải nhẩm tính một ngày nhân viên đi 10-20 chuyến tàu nhanh, khách làng chơi phải trả đồng/lần, chủ nhà nghỉ được hưởng đồng, còn lại chủ nhà chứa và gái 50-50, ăn uống, sinh hoạt, quần áo đã được chủ chứa lo. Cùng với khoản tiền boa của khách và thu nhập như vậy, một cô mỗi tháng có thể dành dụm được số tiền kha khá. Trước khi nhập cuộc chơi, lính mới được đàn chị chỉ bảo những tuyệt chiêu và phải học lý thuyết qua sách vở và đĩa hình. Các chủ chứa khuyến cáo gái mới vào nghề phải bắt khách mặc “áo mưa”. Thông thường, 3-4 nhà chứa thuê một bác sĩ khám bệnh cho các cô gái mỗi tuần/lần. Nếu cô nào bị phát hiện mang bệnh xã hội sẽ phải nghỉ để chữa trị đến khi khỏi bệnh mới được đi làm; nếu bệnh khó chữa, lập tức bị “trả về địa phương”. Đặc biệt, cô nào bị phát hiện sử dụng ma túy thì phải nhanh chóng rời Đồ Sơn. Ngay từ đầu, gái mới vào nghề phải tuân thủ quy tắc không vòi vĩnh xin tiền boa, không động đến tài sản của khách. Các chủ chứa xác định, nhân viên là “gà đẻ trứng vàng” nên không bao giờ vắt kiệt sức lao động của họ. Ngược lại, các cô gái được chăm sóc và phải tuân thủ khá nghiêm ngặt về lịch trình ăn, ngủ và “làm việc”. Một trong những đối tác của Hải là Tài, chủ nhà chứa có máu mặt tại khu 1. Tài khẳng định “hiệp hội” các chủ nhà nghỉ, nhà chứa có những nguyên tắc bất thành văn mà đã tham gia cuộc chơi thì phải chấp nhận. Ở đây, không có chuyện tranh giành gái hoặc dùng tiền mua gái theo kiểu cá lớn nuốt cá bé. “Gái đã về làm cho nhà anh thì mãi mãi là của nhà anh, muốn đi nhà khác cũng không nhận, sống làm người mà chết làm ma nhà đấy”, Tài giải thích. Hàng tháng, hàng quý, “hiệp hội” có những thông báo về tình hình giá cả, lưu lượng khách, tình hình an ninh trật tự... Khi “hiệp hội” đã quyết định lên hoặc xuống giá thì tất cả phải tuân theo. Chỉ cần một chủ nhà nghỉ nào tự ý hạ giá sẽ phải chịu thiệt thòi, các chủ chứa khác không điều gái cho nữa. Theo Tài, gần 200 nhân viên được 30-40 chủ nhà chứa điều hành luân chuyển, nhuần nhuyễn như một cỗ máy. Một trong những nhân tố góp phần quảng bá “thương hiệu” Đồ Sơn là cánh xe ôm địa phương. Theo Bảy, 36 tuổi, làm nghề xe ôm, tại đây có gần 200 xe ôm chuyển người, chuyển khách đến các bãi đáp. Chỉ cần bước chân vào khu 1, nếu khách có nhu cầu, bất kỳ xe ôm nào cũng có thể đọc vanh vách tên những em “ngon lành nhất” bởi họ ngày nào cũng chở gái di chuyển như con thoi từ nhà nọ sang nhà kia hoặc từ “căn cứ” tới “bãi đáp”. Bà Phạm Thị Hải Chuyền, Bộ trưởng Lao động Thương binh và Xã hội, cho biết hiện cả nước có cơ sở kinh doanh dịch vụ có điều kiện với trên nữ nhân viên phục vụ, trong đó có nữ nhân viên nghi hoạt động mại dâm. Theo NLĐ
gái làm tiền đồ sơn